Sương Anh

Thấp Thoáng Nắng Xuân






Thấp thoáng nắng xuân xua ngày héo hắt
Của chiếu cuối đông vắng lạnh môi hôn
Người xa ngày tháng rũ buồn
Chớ ai ai đến mỏi mòn đôi chân

Nếu còn nhớ những vần thơ năm cũ
Sao lại lặng lờ ủ rũ tình riêng
Nắng chiều soi dáng nghiêng nghiêng
Một người ôm khối muộn phiền không khuây

Nắng chẳng đến để mây buồn cô lẻ
Nơi một góc trời lặng lẽ trôi xa
Mặc cho mưa giọt là đà
Niềm riêng òa vỡ lệ sa mắt nhiều

Hoàng hôn đến để bóng chiều vương lối
Sương mù giăng phủ u tối vườn thơ
Có ai thấp thoáng lượn lờ
Như đang ngóng đợi mong chờ người xưa

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 4 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Thấp Thoáng Nắng Xuân"